Trang nhất
  Xã Luận
  Đọc Báo Trong Nước
  Truyện Ngắn
  Kinh Tế
  Âm vang sử Việt
  Tin Thể Thao
  Y Học
  Tâm lý - Xã hội
  Công Nghệ
  Ẩm Thực

    Diễn Đàn Biển Đông
Bắc Kinh yêu cầu Manila ngừng khiêu khích ở Biển Đông
    Hình Ảnh Quê Nhà - Video Clip
Nồng ấm Tết cổ truyền dân tộc Khmer Chôl Chnăm Thmây
    Tin Thế Giới
Xung đột Hamas - Israel: Israel hoàn tất chuẩn bị cho chiến dịch quân sự ở Rafah
    Tin Việt Nam
Thùy Tiên đại diện thanh niên VN phát biểu tại Đối thoại của Tổng Thư ký ASEAN
    Tin Cộng Đồng
Ukraine tìm cách đưa công dân nam về nước
    Tin Hoa Kỳ
Mật vụ Mỹ lên kế hoạch bảo vệ trong trường hợp ông Trump bị giam giữ
    Văn Nghệ
Huế
    Điện Ảnh
David Beckham kiện tài tử 'Transformers'
    Âm Nhạc
Danh tính nữ ca sĩ Việt may mắn gặp Rosé (Blackpink), lại còn chiêu đãi fan ảnh cam thường
    Văn Học
Bắt học sinh đi học ngày nghỉ lễ Giỗ tổ Hùng Vương, hiệu trưởng bị xem xét kỷ luật

Thông Tin Tòa Soạn

Tổng biên tập:
Tiến Sĩ
Nguyễn Hữu Hoạt
Phụ Tá Tổng Biên Tập
Tiến Sĩ
Nhật Khánh Thy Nguyễn
Tổng Thư ký:
Quách Y Lành




   Truyện Ngắn
Tình thương
Ông và nó đã sống với nhau bảy năm trong căn nhà gỗ nhỏ chưa đầy tám mét vuông.

 


tinh-thuong


Ẳng...ẳng...ẳng Tiếng con chó vang lên ở góc phố vắng lặng. Nó chạy đến bên ông lão. Trên miệng nó đang ngậm một ổ bánh mì đã bị xé một nửa. Chân sau nó đang chảy máu, những giọt máu đỏ tươi chảy xuống vỉa hè bên cạnh ông lão. Ông run run đôi bàn tay gầy guộc lấy cái bánh mì để xuống một tờ báo đã cũ kĩ. Ông lấy một tờ báo khác, xé ra lau vết thương cho con chó rồi băng cho nó bằng một tờ giấy ông rút ra từ ngực áo. Con chó dụi dụi mặt vào cổ, vào ngực ông, nó rên lên ư ử. Ông xoa đầu nó, xoa lưng nó, ôm nó vào lòng, dỗ dành nó như đang dỗ dành một đứa bé làm nũng.

 

Ông xé cái bánh mì ra từng vụn nhỏ để lên bàn tay rồi đút cho nó. Nó ăn ngon lành, vừa ăn vừa quẫy cái đuôi mừng rỡ.

 

Ông và nó đã sống với nhau bảy năm trong căn nhà gỗ nhỏ chưa đầy tám mét vuông. Hằng ngày ông dắt nó đến chỗ gốc cây sồi để bán vé số. Ông già rồi, khoảng trên tám mươi. Ông không đủ sức như trai trẻ có thể đi dạo khắp nơi để bán, ông chỉ có thể ngồi ở đó. Con chó rất khôn, nó thường đi lại chỗ quán bán bánh mì chờ chủ quán cho những ổ bánh mì người ta ăn dở để mang về. Ông không ăn nhưng nó ăn, nó đặc biệt thích bánh mì. Cái chân nó chảy máu là do một người khách đã lái xe đụng nó khi dừng lại mua bánh mì.

 

Rồi ông bệnh, một cơn bạo bệnh ập đến. Nó tự mở then cửa để đi xin bánh mì, nhà ông ở gần đó nên nó nhớ đường. Nó không thể làm gì để giúp ông. Nó đứng bên ông, nhìn ông rồi đi vòng vòng bên giường nơi ông nằm. Tuy ông rất mệt nhưng vẫn vuốt ve nó, xé những mẩu bánh mì cho nó ăn. Nó chỉ ăn vài ba miếng nhỏ rồi không ăn nữa. Dường như nó biết ông bệnh, không ăn uống gì được nên nó buồn nó cũng bỏ ăn.

 

Ông với tay lấy ca nước đặt gần nơi ông nằm, nhưng tay ông yếu, không đủ sức để cầm và ông đã đánh rơi xuống đất. Tiếng rơi làm con chó giật mình, nó chạy lại cắp cái quai ca vào miệng rồi chạy qua cào cửa một người hàng xóm vẫn thường hay giúp đỡ ông. Nó cứ đứng đó vừa sủa, vừa cào cánh cửa sắt liên tục nhưng không ai ra mở cửa, có lẽ họ đã đi vắng. Ông ráng kêu nó vào, giọng ông chỉ còn nghe được rất nhỏ. Nó chạy vào bên ông, nó buồn. Một nỗi buồn hằn sâu trên khuôn mặt nó. Ông ôm nó vào lòng, nâng niu khuôn mặt nó, lau nước mắt cho nó. Rồi ông chỉ tay vào những ổ bánh mì còn đó. Nhưng nó chẳng buồn nhìn lấy một lần.

 

Đêm đó ông mất. Nó đã kêu suốt đêm, có lẽ nó đang khóc, nó đang xin mọi người cứu giúp chủ của nó. Nó chạy qua nhà hàng xóm kêu cửa và đứng rất lâu để chờ. Người hàng xóm đi ra mở cửa, nó dẫn ông đi qua nhà của chủ nó. Mọi người làm đám tang cho ông. Con chó cứ quanh quẩn nhìn chủ của mình. Nó khóc những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nó. Người ta hỏa táng rồi mang hũ tro về đặt ở nhà ông lập cho ông một bài vị.

 

Từ khi ông mất, con chó không còn đi xin bánh mì nữa. Nó cũng chẳng ăn, uống bất cứ thứ gì. Ông hàng xóm thấy nó tội nghiệp mang nó về nuôi nhưng nó chẳng chịu đi đâu. Nó nằm trên chiếc giường nơi ông đã nằm đến giây phút cuối cùng. Sức nó mỗi ngày một yếu dần đi vì nó chẳng ăn uống gì với lại nó nhớ ông. Nó cứ nằm im một chỗ, giây phút cuối cùng trong cuộc đời nó nhìn lên hũ tro của ông rồi nhắm mắt lại. Giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt, nó đã đi theo ông sau một tuần.
DanQuyen.com
    Phản Hồi Của Độc Giả Về Bài Viết
Họ và Tên
Địa chỉ
Email
Tiêu đề
Nội dung
Gửi cho bạn bè Phản hồi

Các bài viết mới:
    Xa Xóm Mũi (31-03-2024)
    X - Năm Một Ngàn Chín Trăm Năm Xưa (31-03-2024)
    Vị Của Lời Câm (31-03-2024)
    Neo Lại Bóng Mình (18-02-2024)
    Bóng Của Thành Phố (18-02-2024)
    Chuyện Cục Kẹo (24-01-2024)
    Con Trai Và Má (24-01-2024)
    Củi Mục Trôi Về (24-01-2024)
    Bùa Yêu Và Con Nhỏ Thất Tình... (24-01-2024)
    Biết Sống (07-01-2024)
    Biển Của Mỗi Người (07-01-2024)
    Ấu Thơ Tươi Đẹp (07-01-2024)
    Áo Rách Và Nắm Bụi (07-01-2024)
    Ai Biểu Xấu (30-11-2023)
    Áo Tết (30-11-2023)
    Bên Sông (01-10-2023)
    Bóng Của Thành Phố (01-10-2023)
    Ăn cơm một mình (01-10-2023)
    Từ bi ươm sức sống (01-10-2023)
    Nhà mưa (24-08-2023)

Các bài viết cũ:
    Nước mắt mẹ (21-03-2016)
    Cuối Mùa Nhan Sắc (11-03-2016)
    Ngọn đồi hoa tím. (05-03-2016)
    Lý Con Sáo Sang Sông (23-02-2016)
    Bến Đò Xóm Miễu (15-02-2016)
    Ván cờ cuộc đời (31-01-2016)
    Hạc vừa bay vừa kêu thảng thốt (25-01-2016)
    Giao Thừa (14-01-2016)
    Người xưa (07-01-2016)
    Chảy đi sông ơi (29-12-2015)
    Trái đất này, ba phần tư là nước mắt... (20-12-2015)
    Màu mắt lạ (12-12-2015)
    Chợ Của Má (04-12-2015)
    Người Dưng Làm Má (28-11-2015)
    Huế có những cơn mưa (20-11-2015)
    Đóa hồng trắng giữa ngày Xuân (13-11-2015)
    Tìm lại (04-11-2015)
    Lãng đãng mùa thu đến (24-10-2015)
    Một Góc Đời (17-10-2015)
    Vòng tay ngày mới lớn (05-10-2015)
 
"Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam".

Chuyển Tiếng Việt


    Truyện Ngắn
Xa Xóm Mũi


   Sự Kiện

Lời Di Chúc của Vua Trần Nhân Tôn





 

Copyright © 2010 DanQuyen.com - Cơ Quan Ngôn Luận Người Việt Hải Ngoại
Địa Chỉ Liên Lạc Thư Tín:
E-mail: danquyennews@aol.com
Lượt Truy Cập : 152737285.